Chào cả nhà!
ducanh078 và Quý Nguyễn đã đến thăm và xác minh thực tế hoàn cảnh này.
Như bài viết VKS giới thiệu, anh Trần Văn Liêu sinh năm 1970, anh bị suy tim rồi đến tuy thận 14 năm rồi. Bây giờ anh đang mắc bệnh suy thận mãn tính giai đoạn cuối phải duy trì sự sống bằng việc tuần 3 buổi chạy thận ở bệnh viện tỉnh Hà Tĩnh, điều trị ngoại trú. Ngoài thuốc bảo hiểm cấp thì anh thường xuyên phải mua thêm thuốc ngoài mới ức chế được bệnh tình, mỗi tháng thuốc ngoài hơn 1.500.000₫, thật vật vả cho anh.
Anh Liêu thời trai trẻ cũng lập gia đình và có 1 con trai, 1 con gái. Nhưng nay từ khi anh bạo bệnh, điều kiện kinh tế gia đình rơi vào khủng hoảng khó khăn, vợ mang 2 đứa con về ngoại.
Anh hiện nay sống cùng chị gái và em trai, chị gái là Trần Thị Dần sinh năm 1965 khi còn nhỏ bom nổ bị mãnh bom trúng vào đầu nên ảnh hưởng thần kinh, sức khoẻ yếu, kiểu cũng không được bình lắm nên không lập gia đình. Em trai Trần Văn Liện sinh năm 1971, cũng không lập gia đình, không có nghề nghiệp ổn định, khi làm phụ hồ, khi đi bốc xếp, khi đi đánh đó thả ống bắt lươn... thu nhập thấp không ổn định. Gia đình anh hộ nghèo thuộc diện khó khăn trong xã.
Giờ vì bệnh tình nặng, nên không đủ sức khoẻ để lao động kiếm thu nhập, hiện nay anh sống dựa vào 405.000₫ tiền bảo trợ xã hội và ăn bữa no bữa đói với chị gái và em trai. Thỉnh thoảng hàng xóm hay bạn bè quan tâm thăm hỏi được vài trăm ngàn có đổ xăng đi lên xuống bệnh viện. Hai đứa còn thì tuần hoặc tháng mới đến thăm anh 1 lần.
Anh nói rằng “Trời gọi ai thì người đó phải trả lời thôi, chấp nhận với số phận sống vui được ngày nào hay ngày đó”
Vợ thì về ngoại, cha mẹ mất rồi, 3 chị em không có gia đình tựa vào nhau, tựa gì đây khi chỉ có người em trai có sức lao động không có việc làm ổn định.
Sự tình hoàn cảnh như vậy, nhóm Hà Tĩnh đã trao đổi và đề xuất cưu mang thường xuyên hoàn cảnh anh Liêu 500.000₫/1 tháng và nhu yếu phẩm theo kho hàng Hà Tĩnh đề xuất.
Mong nhận được sự quan tâm, giúp đỡ của cả nhà, quý mạnh thường quân chung tay giúp đỡ chia sẻ và động viên tinh thân đến anh Liêu.
Trân trọng!