Em chào cả nhà!!!
Em xin gửi cả nhà một số thông tin về trường hợp này ạ!!!
Trường hợp này em và các bạn đã vài lần tìm nhà để đến thăm sau khi nhận được email của anh Vân và anh Opla. Nhưng phải tìm nhà đến lần thứ 3 mới tìm được chỗ của em trai đang sống.
- Cách đây 3 ngày: (một ngày trời nắng gắt ở Huế)
Vì ban ngày Toàn phải đi lượm ve chai để bán lấy ít tiền lo cho cuộc sống của mình, nên phải sau 6h chiều em mới được gặp và trò chuyện cùng Toàn.
Tên đầy đủ của em là Nguyễn Văn Toàn, năm nay 21 tuổi, tuổi thơ của Toàn đầy bất hạnh và hầu như em không thể tìm kiếm được một tý hạnh phúc gì trong cuộc sống.
Cách đây 21 năm Toàn cũng có Bố và Mẹ, nhưng đến khi em được tròn 1 tuổi thì căn bệnh sốt bại liệt đã cướp mất đôi chân của em, và kể từ đó Toàn phải sống bằng đôi chân không có cảm giác và ngày càng teo nhỏ lại như 2 cục thịt thừa, ai nhìn thấy cũng phải xót xa. Được tròn 1,5 tuổi, mẹ của em đột nhiên bỏ nhà đi, để lại phía sau là đứa con nhỏ bơ vơ và người chồng đau ốm. Một năm sau vì quá đau buồn nên bố em cũng qua đời.
Sau sự bỏ đi của mẹ và cái chết của Bố, Toàn sống vất vưởn, cô độc và thiếu thốn tình thương của cha mẹ và anh chị em thân ruột.
Những tưởng cuộc đời đã mỉm cười với em khi được ông bà đem về nuôi, nhưng vì tuổi cao sức yếu, ông bà lại không có thu nhập, phải sống nhờ vào con cái nên cũng không thể giúp gì được cho cuộc sống của Toàn.
May cho Toàn vì còn có được người chú tốt bụng giúp em chổ ở qua ngày, nói là chỗ ở vậy chứ đó cũng chỉ là một chiếc thuyền nhỏ đã khá rách nát, củ kỷ với 2 vợ chồng và 3 đứa con còn nhỏ của người chú, chiếc thuyền đó lại nằm trên một nhánh sông đang bị ô nhiễm nặng đến nỗi màu nước sông đã chuyển thành màu đen vào những lúc trời nắng và bốc lên một mùi hôi rất khó chịu.
Thấy được hoàn cảnh của người chú cũng rất vất vả và cực khổ, một mình phải nuôi 4 miệng ăn dựa vào nghề bắt cá trên sông, công việc lại bấp bênh bữa có bữa không, nên ngay từ nhỏ Toàn đã cố gắng để tự kiếm sống mưa sinh lo cho bản thân và hạn chế không dựa dẫm vào người thân nào trong gia đình. Hàng xóm thương tình, lâu lâu biếu em ít thức ăn cái áo để em mặc chống rét qua ngày.
Nghe được những lời chia sẻ của các cô chú hàng xóm về hoàn cảnh của Toàn, khiếm em và các bạn đi cùng không ai không xúc động.
Theo như lời kể của Toàn và những người hàng xóm thì mỗi sáng sớm Toàn tự mình chèo thuyền bắt vài con cá trên sông để lo cho bữa cơm, tiếp đến em đi nhặt ve chai trên đường để kiếm ít tiền vài ba nghìn mua gạo. Bữa ăn của em cũng chỉ có cơm rau và ít cá tự đánh bắt được qua ngày
Thật khâm phục với ý chí của Toàn, đôi chân em không còn cảm giác, tất cả mọi công việc cũng chỉ dựa vào đôi bàn tay của em. Đôi bàn tay đó đã thay thế đôi chân để giúp em bám lấy và bước đi trên đường đời. Nhìn thấy em dùng đôi thay của mình để tự nâng người rời khỏi xe lăn, 2 bàn tay chống chọi, bấu víu vào mặt đất, và di chuyển đến bên thanh gỗ nối con thuyền với bến đậu thật sự như đập vào mắt của những người đến thăm em. Trong lòng tất cả mọi người ai cũng đặt ra một dấu hỏi cho chính bản thân của mình, và xót xa cho số phận không mấy may mắn của Toàn. Tất cả mọi người điều ngồi xuống và cố gắng để hiểu được những nỗi khổ mà hàng ngày em phải gánh chịu, và có lẽ ngồi xuống để có thể biết được rằng trên cuộc đời này còn có quá nhiều điều bất hạnh. Để bước qua thanh gỗ bấp bênh chao đảo để bước vào thuyền cùng Toàn đối với người bình thường đã là một vấn đề nhưng Toàn lại làm được việc đó trong nháy mắt, quả đó là một sự nổ lực lớn và kiên trì của bản thân.
Khi nghe việc đề cập đến một cái nghề để em có thể gắn bó sau này, Toàn vui khi kể rằng mình đang theo học lớp thợ Chạm đã được vài ngày. Thấy hoàn cảnh của Toàn nên một người tốt bụng đã cho em theo học nghề và không thu tiền học phí.
Em cũng được toàn chia sẽ là em chưa có bất kỳ giấy tờ tùy thân nào hết, kể cả giấy khai sinh. Ngay cả cái tên Nguyễn Văn Toàn cũng là được mọi người đặt cho. Vì không có giấy tờ nên tất cả những chính sách hỗ trợ của địa phương dành cho người tàn tật Toàn không được hưởng, và ngay cả việc đến trường học cái chữ em cung không có. Gia đình của Toàn vốn sống trên sông nước nên rất hạn chế về việc làm giấy tờ.
Khi được hỏi: \"Toàn có thích cái tên của mình không?\", toàn chỉ mỉm cười và trả lời: \" Người ta sinh ra có bố mẹ lo lắng đặt cho cái tên để thể hiện sự yêu thương, em thì không may mắm được bố mẹ dặt cho nhưng lại được nhiều người cùng đặt cho cái tên Nguyễn Văn Toàn như vậy là em phải hạnh phúc hơn tất cả những người khác rồi.\" Câu trả lời lạc quan nhưng rất xót xa của Toàn làm mọi người không thể cầm được xúc động, Toàn vừa nói vùa tranh thủ ăn cơm vì bữa nay ban ngày em phải đi học nghề nên em phải tranh thủ thời gian chiều tối đi lượm ve chai. Em kể rằng: \" có lúc em đi lượm ve chai vào chiều tối, người ta đi xe máy chạy nhanh, không thấy em suýt đụng vào em luôn, có lẽ tại họ không quen thấy những người kỳ lạ như em trên đường chị hí?\".\" có nhiều hôm lúc em đang cố với tay lượm ve chai người ta đi ngang không để ý đụng vào tay em máu chảy nhiều lắm, may mà có vài bác trên đường thấy thương nên kêu vào cột bông băng lại cho.\" Thấy khuôn mặc của Toàn rất thông minh và hiền lành trong từng lời nói. Nếu số phận không quá nghiệp ngã với em thì có lẽ em cũng là người rất giỏi và học được cái chữ để nuôi đời.
Toàn vừa nói chuyện vừa ăn cơm, một chén cơm nhỏ củ kỹ bị sứt mẽ khá nhiều trên miệng chén với rau muống và nước mắn với vài con tép. Với bữa ăn như vậy làm sao em có sức để chống chọi với cuộc đời ??? Không có quạt nên những gọt mồ hôi mệt nhọc của em toát ra nhìn rất cực nhọc và buồn quá!!!
- Chiều hôm qua sau khi nhận được email của anh Opla và anh Vân em và nhóm bạn FOH đã đến thăm Toàn lần nữa. Nếu hôm trước làn đầu tiên đến thăm toàn là một chiều nắng gắt, thì hôm qua lại là một chiều mưa tầm tả của xứ Huế. Mưa Huế vẫn biết rất buồn, nhưng khi đến thăm Toàn nỗi buồn mưa Huế lại khiến lòng người càng não nề hơn. Qủa thật chưa bao giờ thấy trời Huế lại buồn đến vậy.
Ở trên là vài dòng tâm sự em xin gửi cả nhà sau 2 lần đến thăm em Toàn.
Các bạn ở Huế nếu ai có ý kiến gì xin bổ sung nha!!!
@ anh Opla em nhờ anh post giúp em post anh và đoạn video về em Toàn giúp em với ạ!!!
Thanks anh và cả nhà nhiều ạ!!!
(Có người bạn của em làm bên tỉnh ủy thành phố, em đã liên lạc với người bạn và nhờ làm cho Toàn giấy khai sinh để em có đủ điều kiện là một công dân và được hưởng những quyền lời nếu có sau này rồi ạ, nếu có tin gì em xin báo lại cả nhà sau ạ)
@Anh Opla & anh Vân: em đã đọc email của 2 anh rồi ạ. Thanks 2 anh vì đã tận tâm với trường hợp của Toàn ạ.
Hì,
dang đói bụng mà nhắc đến tên anh Opla làm em cang thấy đói, Em phải về nhà ăn cơm sung sướng đây ạ!!!