@Anh Phi: em là phụ nữ, không phải \"Anh Phụng\" nhé
Anh Phi ơi,em chưa đưa hết thông tin mà, sao anh từ chối sớm vậy? Anh biết không, ngay từ lúc đầu, trexanh và em cứ chúi mũi vô mạng tìm tất cả thông tin dạy nghề sửa chữa điện thoại di động cho người khuyết tật.Rồi gọi đt í ới cho tất cả các địa chỉ, số đt đã đăng trên mạng. 2 anh em chuyền tay nhau số đt, rồi nhờ anh lehung73 đi đến địa chỉ đã đăng. Tất cả đều không tìm được. Em và trexanh đã định đến thăm lại nhà anh và mang ít quà cho vợ anh bồi dưỡng khi đang mang thai. Nhưng hay tin chị đã về quê, nên em và trexanh đã hoãn lại chờ tin của anh. Lần này em may mắn biết được chỗ dạy nghề như anh mơ ước, em vui mừng kinh khủng, cứ như là em đã tìm được cho chính mình vậy. Lúc em biết được chỗ dạy nghề, dù rất mệt mỏi vì chạy đi từ sáng đến tối quanh tỉnh BRVT để tái xm, nhưng em vẫn chạy đi tìm địa chỉ đó. May là rất gần nhà em, cách 2km thôi. Em hỏi giờ giấc để được xin gặp mặt, thì hẹn lại trưa hôm sau, lúc 11h30, giờ nghỉ trưa. Tối về, em nôn nao cả đêm, mong đến trưa ngày hôm sau. Đúng 11h30, em xin bảo vệ, gặp tiếp tân rồi xin gặp anh quản lý và thăm em Phúc(bị xương thủy tinh, đang theo học tại đây). Em xin cho anh vào học nghề, dù lúc đó em chưa hỏi ý kiến của anh. Em cẩn trọng đến từng lời, vì sợ làm giám đốc phật ý sẽ không nhận anh và các bạn khuyết tật sau này, nếu cần đến dd của chúng ta. Hic, giờ anh không thể vào học, em buồn ghê. Em viết ra đây không phải là em kể lể công sức của mọi người, mà là để anh hiểu hơn. Tất cả mọi người đều muốn giúp đỡ anh, nhưng đã không thể...
Nơi dạy nghề ở Bà Rịa thì em chưa đến. Còn ở Vũng Tàu thì nó nằm ngay trên con đường rất nhộn nhịp của phố biển, gần bến xe, đi lại rất thuận tiện. Tiền học nghề miễn phí, được bao cơm trưa và chiều, có chỗ ngủ cho tất cả học viên ngay gần đó. Cơm được mang đến tận chỗ, vì toàn là người khuyết tật. Công ty phát đồng phục miễn phí. Mỗi học viên sẽ được thực hành ngay trên máy đt của khách. Học nghề 6 tháng, sau đó sẽ được hỗ trợ 300k hoặc 500k/tháng tùy theo tay nghề. Sau khi rành nghề, có thể rời khỏi công ty để mở tiệm hoặc ở lại làm việc. Lương thấp nhất là 2,5tr/tháng. Giám đốc cũng là người khuyết tật nên rất đồng cảm cùng các học viên. Buổi tối các học viên còn được công ty tạo điều kiện cho bán bánh bao trước cửa hàng, toàn bộ tiền lời sẽ được giữ lại bỏ vào quỹ chung cho anh em dùng khi ai ốm đau bệnh tật.
Anh Phi, em nghĩ, nếu anh đi học thời gian này thì sẽ rất khó khăn về kinh tế,vì vợ sắp sinh em bé. Nhưng nếu không học ở nơi này thì anh khó tìm được nơi khác tốt hơn. Anh về Vũng Tàu, anh không phải trả tiền thuê nhà như ở Sài Gòn. Anh vừa học nghề, vừa có thể tìm gì đó làm thêm buổi tối được không? Vợ anh thì sinh em bé ở Bắc rồi, anh nhờ sự giúp đỡ của gia đình để chăm sóc 2 mẹ con? Gia đình em ở cách đó chỉ khoảng 2km. Anh có cần gì cấp bách thì gia đình em sẽ phụ anh, hoặc chia sẻ với anh trong khả năng có thể giúp được anh. Em cũng hay về Vũng Tàu, sẽ ghé thăm anh. Và trong chỗ học nghề này, có em Phúc bị bệnh xương thủy tinh nữa.Tất cả mọi người đều bên cạnh anh mà. Em chỉ tâm sự vậy thôi, quyết định như thế nào tốt nhất thì chỉ có anh là người hiểu rõ anh cần làm gì.
Xin lỗi cả nhà vì em đã viết lan man dài quá.
@trexanh: không phải em tài giỏi mà tìm được chỗ học nghề này đâu. Do may mắn tình cờ thôi, trong dịp được anh tin tưởng giao nhiệm vụ tái xm BRVT đấy. Lần này thì phải cám ơn anh rồi