Chị Đinh Thị Mến sinh năm 1970, quê Bản Đồng Lỳ, xã
Vĩ Hạ, huyện Phù Yên, Sơn La. Chị lấy chồng từ năm 16 tuổi và đã có được 4 mặt con. Đứa lớn sinh năm 1989, đứa nhỏ sinh nhất năm 1996. Gia đình chia ly, hai đứa con trai về ở với Bố tại Bản Cải, xã
Mường Lang, huyện Phù Yên. Đứa con gái sinh năm 1994 lấy chồng ở Thanh Sơn Phú Thọ (hướng đông Phù Yên-trích bản đồ).
Khoảng sau ngày rằm tháng riêng gì đó (chị không nhớ) trên đường đi viếng người em gái sinh năm 1973 bị mất về thì bị tai nạn xe máy. Chị không nhờ nổi hoàn cảnh lúc xẩy ra tai nạn, chỉ nhớ là đi nhờ xe máy người khác và cách nhà mấy cây số thì bị tai nạn, tỉnh dậy đã thấy nằm ở bệnh viện huyện Phù Yên.
Sau đó anh rể và ông \"cho đi nhờ xe máy\" đưa chị xuống Bệnh viện Việt Đức. Các con thì có con gái lấy chồng ở Thanh Sơn, con mọn ko sao về thăm được, con trai Phạm Văn Vinh (sinh năm 1990) thấy chị kể là đang làm thuê ở Hà Nội. Con gái Phạm Thị Viện sinh năm 1996 thăm nom được mấy hôm rồi về quê để kiếm tiền thăm nuôi mẹ bằng cách bán đồ đạc trong nhà mấy hôm rồi cũng chưa lên. Tôi hỏi chị nhà có gì mà bán,chị kể \"Gia đình của nải có 3 cái nồi, một cái quạt và một cái xe đạp.\"
Từ lúc đi từ trên Sơn La về, anh rể và ông \"cho đi nhờ xe máy\" có đưa được 5 triệu là tổng số tiền của việc bán lợn (3 con x 20kg gì đó) và 2 triệu của ông cho đi nhờ xe bị tai nạn. Đóng tiền viện phí là 2 triệu 500 ngàn, chỗ còn lại
hình như vẫn còn trong túi treo ở dưới gậm giường. (Chị thật thà bảo tôi, giọng thều thào, \"chú không tin thì giỏ ra mà kiểm tra!\")
Hỏi thăm các bác bệnh nhân nằm cạnh thì có được biết, \"mấy ngày nay \"nó\" cứ nằm như vậy, ai cũng mua cháo cho nó ăn theo bữa, con cái thì chắc thấy tốn tiền, lấy lý do trốn hết, có thấy quay lại dâu, mà nó về lúc nào mẹ nó cũng có biết đâu\"
Chúng tôi ra hỏi thăm Điều dưỡng viên thì được biết, hiện giờ tình hình sức khỏe của chị Mến là cần tập thổi bóng cho vận động và gẫy xương đòn thì chỉ cần cố định. Chúng tôi hỏi hướng điều trị thì các điều dưỡng cho biết hiện giờ số tiền viện phí là 11 triệu 835 nghìn đồng, chị Mến mới đóng 2 triệu 500 nghìn, hiện giờ bệnh nhân đông nên chuyển về tuyến dưới để tiếp tục điều trị.
Trái với tình hình của Daisy cung cấp vì laohatien cũng nghĩ là sô tiền viện phí lớn nên bệnh viện chưa tìm được nguồn trang trải cho nên họ chỉ điều trị đến vậy và muốn chuyển trả về tuyến dưới chăng!?
Trước khi ra về bác haybanglong và laohatien thay mặt NTCM trao tặng chị Mến món quà là
500.000đ để chị ăn dần.
Trường hợp này ở khu vực cũng là khó khăn, đây cũng là thị trấn nghèo
kính mong các mạnh thường quân, các nhà hảo tâm chung tay đóng góp chia sẻ một phần viện phí với chị Mến và với bệnh viện. Nói như vậy vì với trường hợp này thực ra bệnh viện cũng chả biết làm thế nào, \"bỏ thì vương, thương thì tội\", chúng ta cùng thông cảm và chia sẻ với hoàn cảnh khó khăn của bệnh viện.
Nhờ cô mitmat và chị haybanglong có thời gian thì tiếp tục thăm hỏi trường hợp này, tìm cách kết hợp với phía bệnh viện xem hướng giải quyết kinh phí và đưa chị Mến về quê.
* Địa danh in nghiêng do chị Mến nói khó nghe chưa chính xác. Chị Mến nằm
giường 22 phòng 3 tầng 5 khoa cấp cứu tiêu hóa.