Chiều nay, sau khi phát cháo ở viện K, em và chị Daisy ghé qua thăm bà. Đến thấy cửa đóng tưởng bà khóa cửa đi chơi hóa ra nhòm vào thì bà đang nằm trên giường xoa dầu. Có chị hàng xóm bên cạnh nói \"cả ngày nay ko thấy cụ mở cửa, chắc cụ mệt quá\". Mở cửa vào nhà, hỏi thăm thì bà bảo mấy hôm nay người hơi mệt, đau bụng và bị táo, chắc do ít uống nước và ăn rau. Linh tính thế nào hôm nay 2 chị em bảo nhau mua chuối cho bà ăn. Hy vọng cụ sẽ sớm hết táo
Hôm nay, 2 chị em bị choáng 1 phen. Trong lúc nói chuyện hỏi thăm bà, em nhìn thấy thập thò trong đống quần áo tùm lum thùng mì bị chuột xé 1 góc. Xin phép bà cho xem thì
đó là thùng mì em mua từ tháng trước. Bà chưa ăn gói nào và đã bị chuột xé thùng chui vào xơi mất 5-6 gói
. Được thể tấn công, em lục tiếp trong đống quần áo phía sau giường của bà thì còn 2 thùng mì nữa. Trong đó 1 thùng cũng vẫn y nguyên chưa bóc và may mắn chưa bị chuột đục. Còn 1 thùng cũng chưa bóc nhưng chuột đã chui vào chén sạch không còn gói nào mà chỉ còn lại toàn vỏ nilong gói mì, hichic. Hóa ra, toàn bộ số mì mà em mua cho bà lúc thời tiết mùa đông lạnh cụ chưa ăn được mấy.
Lúc trước, khi mua mì đã hỏi bà có ăn thì em mua và đến lần nào cũng hỏi bà ăn hết chưa? Cụ đều bảo ăn hết rồi, nước sôi anh Bình cho cụ úp mì ăn. Hỏi đến xô đựng nước thì cụ cũng dùng để chứa đầy 1 xô mì tôm
chặn gạch bên trên chống chuột.
Hỏi ra cụ mới bảo rằng: \"để dành để gửi về quê, ở nhà quê nó nghèo lắm ko có cái ăn...để gọi điện về quê bảo ông chú ra thì cho...\"
Cụ vẫn cứ bảo quê ở làng Tam Đa - Vĩnh Phúc.
Em đề nghị bà mang số mì tôm đó sang gửi anh Bình để anh nấu cho bà ăn dần nhưng cụ nhất định ko đồng ý, cứ bảo để cho người ở quê, hichic. Nói chung rất khó thuyết phục được cụ.
Mùa hè đã đến, bước vào nhà với bao nhiêu quần áo chất đống, ẩm mốc, chật hẹp, bí, thiếu không khí, mùi rất khó chịu ảnh hưởng rất nhiều đến đường hô hấp và sức khỏe nhưng ko thể nào thuyết phục được cụ cho phép dọn dẹp. Hôm nay như vậy là đã thành công lắm khi em móc được mấy thùng mì bà giấu trong một góc. Lần nào em cũng mua bánh mềm và sữa, thỉnh thoảng mua hoa quả, không biết cụ có giấu sữa và bánh trong đống quần áo ngất ngưởng đấy ko? Em ko dám bới nhiều. Lần nào cũng phải dặn bà phải ăn hết ngay, để cận thận tránh chuột...
Ah, em đã kiểm tra chiếc quạt điện của cụ vẫn chạy tốt.