saodemhcm đã viết:những người không không qua gian khổ sao trưởng thành.những ngày tháng em lang thang làm việc nghĩ lại cũng thấy nổi da gà, một mình trước không có ai sau không có ai chỉ toàn cà phê và cao su ăn cơm bờ bụi trong rừng cả ngày có khi cũng không gặp người nào mà nói chuyện. sống gần như người rừng !!!
nhiều lần ốm còn tưởng chết, ngày nào cũng dậy từ 5h sáng nấu ăn song lại đi làm tiếp đều như vắt tranh luồn lủi trong rừng làm vất quá còn đái cả ra máu mà cũng vẫn phải câm trong lòng thì so với các việc quạt bánh đa, gánh nước ... thì cũng chưa là gì.
Em nói ra đây không phải ôn nghèo kể khổ mà muốn cho mọi người thấy rằng ai cũng có thời gian khổ, khó khăn tuy là nhất thời nhưng chỉ chách số mình sao mà vẫn lận đận quá.
một mình phải cáng đáng bao nhiêu việc, lại toàn việc đại sự mà trông trước không em sau không anh nào hỗ trợ toàn phải tự thân vận động, đọng viên chính bản thân mình vượt qua khó khăn.đúng là chưa từng có trong lịch sử.
đã qua rồi cái thời sáng đi học chiều đi làm tối đạp xe đi học thêm mong đỗ đại học.
nghèo không phải là cái tội, dốt là do mình lười nhưng không có tiền thì đúng là nhục nhã.
Đọc những dòng này của em ,ngẫm lại cuộc đời cha mẹ mình và bản thân mình ...thật là cười ra nước mắt.Lason vốn dĩ không muốn nói về mình ,không muốn nghĩ về gia đình mình ,nhưng Thi đã gợi cho mình nhớ đến những điều đó ....mình thật sự rất đau lòng ...trái tim của mình rất đau Thi ạ .Gía như cuộc sống của chị từ nhỏ được như 1 phần nhỏ của em bây giờ thì trái tim chị đã không đau như bây giờ .Đã lâu rồi ,chị không rơi nước mắt ,vì những lần đi xác minh đã làm trái tim chị trai sạn dần ,nhưng hôm nay ,đọc những dòng tâm sự của em ,chị đã phải rơi lệ ...không biết vì điều gì ...nhưng chị nghĩ đến nhiều thứ :Cuộc đời mình ,những việc làm của mình ... cuộc sống của bao nhiêu người mà mình đã biết ,những cố gắng của các thành viên trên diễn đàn NTCM ,của BQT ...???Hy vọng rằng sau này ,khi va vấp nhiều trong cuộc đời em sẽ hiểu nhiều hơn về giá trị sống ,cũng như khả năng của con người ...
Gía như khi mới 5 tuổi chị có thời gian để biết rằng mình có nổi da gà hay không ?Gía như khi đó chị được ngủ đến 5 giờ sáng như em thì chị đã không phải đi quạt bánh đa và bán ngô nướng buổi tối ,còn sáng thì 3 giờ dậy làm bánh rán để 5 giờ mang ra bãi rác Thủ Lệ cho mẹ bán khi mới 6 tuổi đầu.Gía như chị chỉ có 1 mình như em ,hoặc những đứa em của chị không lười nhác ,dựa dẫm chị đã không phải ngất đi trong phòng thi vì đói,và không phải lo cho đến tận bây giờ ....giá như ....giá như chị có 1 người bà để chăm lo dựa dẫm tinh thần thì mẹ chị đã không phải khổ như bây giờ ...Em ơi !Cuộc đời là thế ...khi nợ nần chồng chất vì bị lừa ,chị không có tiền mua hương đi lễ chị đã khấn rằng :\"Hôm nay con mượn nén hương người ,chắp tay xin trời phật phù hộ ....\"Vậy đó em à ?Không có tiền không có gì là nhục nhã cả em ạ -Hy vọng em sẽ tin vào mình và khả năng của mình để sống sứng đáng với chính mình .
Còn việc này nữa :Em nói : bà em vẫn ở nhà em vẫn thuê người trông mỗi tháng cả tiền ăn cũng là 2,5 triệu rồi
Em nên xem lại việc này xem có hợp lí không ?Mẹ chị tai biến 4 lần do tiểu đường hơn 10 năm rồi,hầu như chỉ ngồi trong nhà ,uống thuốc hàng ngày ,nhưng chi phí cũng chỉ bằng 1 nửa thế này thôi .Nếu mình không biết cách chi tiêu thì bao nhiêu cũng không vừa đâu em ạ .Đây là vấn đề mấu chốt để làm mình trở thành người có tiền hay không đấy em ạ .Chị nói với em bằng lời khuyên của 1 người từng trải đấy .Mong em đạt được ước mơ của mình .