Cảm ơn Lason đã chia sẻ những cảm xúc của đòan khi tận mắt chứng kiến cuộc sống ở nơi này, cảm ơn anh Cuadedanh đã post hình. Những tấm hình tuy chưa thể diễn tả hết cuộc sống ở đó, chỉ có thể cho chúng ta thấy \"hiện tượng\" mà không thể thấy hết hàng ngày của họ thế nào, chưa thể chia sẻ với người xem hình cảm giác khi nhìn thấy lớp học chỏng trơ vài cái chân gỗ vài tấm ván sẽ được đặt lên đó để gọi là \"bàn học\"...
Những em bé chẳng có đồ chơi, trang trải tuổi thơ trong chuồng heo & vo viên những viên đất làm \"đồ hàng\"
Những đứa trẻ chưa biết đến lúc nào thì sẽ có khái niệm phải mặc quần áo, cứ cùi cụi thế, mắt mũi thò lò ghèn xanh...
Chiều nắng còn cháy sáng đã có bọn ruồi vàng chích đen chích đỏ, bọn ruồ vàng cũng chán, chúng chẳng còn thấy chỗ nào trên cơ thể bé nhỏ của các em là chúng chưa cắn nên không có gì lạ nữa để khám phá...
Quay trở lại với thực tế, trở về từ Kalăng, nhóm tiền trạm chúng tôi chỉ mong muốn mình có 3 đầu 6 tay để mà khuân thêm vác thêm đựơc chút gì cho họ thì cố, chỉ mong nơi đây có đường để có thể chở bằng xe tải đến cho họ những gì rất bình thường của cuộc sống giản dị ngoài kia... nhưng thú thật là những gì chúng ta có thể làm được chỉ là một xíu quà bé.
Hy vọng các bạn có thể chung tay góp sức để hỗ trợ thêm cho các lớp học ở đây chút bàn ghế (cho đúng nghĩa là bàn ghế) & bảng đen.
Đường đến bản...
Trường em...
& lớp học cùng bảng đen...
Lớp em & bàn học của em