×

Lưu ý

The forum is in read only mode.
Chào mừng, Khách
Tài khoản: Mật mã: Tự động đăng nhập
Quán cơm 2.000 đồng do Người Tôi Cưu Mang thành lập, quản lý và trực tiếp điều hành tại:
1.Sài Gòn: 14/1 đường Ngô Quyền, phường 5, quận 10, Sài Gòn. Hoạt động: thứ ba, năm, bảy hàng tuần. Từ 11 giờ đến 13 giờ. Người quản lý: Anh Nguyễn Hồng Ánh (banbe6x)- ĐT: 0916092600.
2. Cần Thơ: 8A3, hẻm 3T2, đường 30-4, Xuân Khánh, quận Ninh Kiều, Cần Thơ. Hoạt động: thứ hai, tư, sáu hàng tuần. Từ 11 giờ đến 13 giờ.
3. Đà Lạt: 38A Nguyễn Công Trứ, phường 2, Tp. Đà Lạt. Hoạt động: thứ ba, năm, bảy hàng tuần. Từ 11 giờ đến 13 giờ.
Thủ quỹ: Nguyễn Thanh Điệp (Lathuvang) - ĐT: 0977 907 475. Tài khoản Vietcombank: 04 21 003 789 798
Thống kê: Lâm Ỷ Khuê (tieuhuongduong)
  • Trang:
  • 1

CHỦ ĐỀ: Quán cơm 2.000 đồng và góc nhìn...khác

Quán cơm 2.000 đồng và góc nhìn...khác 08 09 2013 03:32 #72837

  • Theanh
  • Theanh's Avatar Topic Author
  • COM_KUNENA_OFFLINE
  • BAN QUẢN TRỊ
  • BAN QUẢN TRỊ
  • Tổng số bài viết: 667
  • Số lần được cảm ơn: 27
Quán cơm 2.000 đồng và góc nhìn… mù màu!

Ngẫu nhiên, bài viết của tác giả Nguyễn Quảng lại được BBC xuất bản đúng vào ngày sinh nhật quán cơm 2.000 đồng đầu tiên của nhóm Người Tôi Cưu Mang ( www.nguoitoicuumang.com ) lập ra?!

Tôi tôn trọng sự khác biệt trong góc nhìn, nhưng dù khác thế nào đi nữa cũng không vượt ra ngoài tính đúng đắn của hiện tượng cũng như những chuẩn mực của nhân loại.

Với bài viết của tác giả Nguyễn Quảng, tôi cho rằng đó là góc nhìn kinh tế học… phát xít, vì nó gạt bỏ con người ra ngoài, nhường chỗ cho toan tính của lợi nhuận. Bởi kinh tế học, tôn giáo, khoa học… mọi thứ cũng chỉ để phục vụ con người sao cho ngày một hạnh phúc và tốt đẹp hơn mà thôi. (Dù đôi lúc người ta vẫn mượn cái vỏ bọc đó để làm điều ngược lại). Hành trang trên con tàu tìm đến hạnh phúc của loài người không thể thiếu sự nhân văn, tình người! Những quán cơm 2.000 đồng không thể là cần câu, cũng không thể là con cá, mà chỉ đơn giản là qua từng phần cơm nhỏ bé đó hy vọng rằng sẽ nuôi dưỡng được cái tình người giữa phố chợ đông đúc.

Điều đáng trách nhất của tác giả Nguyễn Quảng là chưa hiểu gì về quán cơm mà đã… phán! Là một trong nhiều người đầu tiên đưa ra ý tưởng cũng như xây dựng quán cơm 2.000 đồng, tôi xin bày tỏ cùng tác giả mấy điều sau:

Quán cơm 2.000 đồng là một hoạt động từ thiện không thuộc nhà nước, nó là một dạng NGO. Mô hình này đã có ở Sài Gòn trước 1975, những năm 2000 xuất hiện trở lại một vài quán, chỗ thì bán rẻ, chỗ thì cho không. Sau đó một số quán phải ngưng vì nhiều lý do khác nhau. Quán cơm 2.000 đồng đầu tiên ra đời năm 2008 tại Lữ Gia- Tp.HCM, do chị Mai Anh là một thành viên của nhóm Người Tôi Cưu Mang (NTCM) mở ra và quản lý. Ngày 5/9/2009, quán cơm thứ hai do chính nhóm NTCM tổ chức chính thức khai trương. Sau đó mô hình được nhóm nhân rộng tại Cần Thơ và Đà Lạt. Năm 2012, anh Nam Đồng và những người bạn mở thêm vài quán nữa trên địa bàn thành phố…

Tại sao không cho không mà lại là 2.000 đồng? Ý nghĩa của 2.000 đồng là để người nghèo đến ăn không có cảm giác bị bố thí, bởi hơn ai hết chúng tôi hiểu người nghèo cũng có lòng tự trọng của họ. Với 2.000 đồng, chúng tôi luôn nhắc nhở những em sinh viên là tình nguyện viên tại quán hãy xem người nghèo đến ăn là khách hàng, hãy đối xử tử tế với họ.

Duy trì quán cơm để giúp người nghèo có bữa ăn ngon đã khó, nhưng cái khó hơn là bỏ công ra để chuyện trò với họ, để giải tỏa nỗi niềm hay tập cho họ những thói quen văn minh còn khó hơn. Nếu như tác giả Nguyễn Quảng một lần đặt chân đến quán cơm tại địa chỉ 14/1 Ngô Quyền, F5, Q10 thì có lẽ ông đã nghĩ khác. Những mảnh đời khốn khó, tù tội, vô gia cư… đã quen với cuộc sống chụp giật nay bỗng dưng xếp hàng ngay ngắn, biết nhường trẻ nhỏ và người già khi đến quán ăn là một kỳ công của những bạn trẻ tình nguyện nơi đây.

Đã có vài câu hỏi là liệu có những người khá giả đến quán ăn không? Xin thưa rằng có. Nhưng con số đó theo chúng tôi thống kê là không quá 5%. Họ là ai? Trong số đó có không ít là mạnh thường quân, họ đến ăn thử để xem quán phục vụ như thế nào rồi sau đó âm thầm hỗ trợ cho quán.

Có một dạo, ở quán có một thực khách là bà cụ già, nhà ở tận Tân Bình, đều đặn đi xe ôm hết 30 ngàn đồng để đến ăn cơm. Cụ là người có tiền, nhưng con cái đi làm tối ngày, ăn cơm một mình buồn nên cụ đến ăn tại quán để có người trò chuyện. Liệu các bạn có đủ can đảm đuổi bà cụ ra khỏi quán hay không? Rồi chuyện một cô gái giang hồ, suốt ngày chỉ biết nói tiếng… Đan Mạch, nhưng sau 6 tháng ăn ở quán, bằng sự tôn trọng và yêu thương, những người phục vụ đã làm thay đổi hoàn toàn con người này. Cô không còn rượu chè, chửi bới mà biết khoanh tay chào người lớn mỗi khi gặp, sau những giờ đi làm cô lại ghé quán phụ giúp mọi người rửa chén, sơ chế đồ ăn.

Cũng có những bác xe ôm, chị bán ve chai… sau vài lần ghé quán đã tình nguyện rút lui để nhường những phần cơm đó lại cho những người còn nghèo khó hơn mình. Đó là chị Huệ, 20 năm bán ve chai, học ít nhưng câu nói của chị không có mùi… kinh tế học phát xít: “Vô đây mình mới thấy còn nhiều người khổ hơn mình, thôi thì mình còn kiếm được, ra ngoài mua ăn, nhường phần cơm này lại cho người khác xem như là làm phước vậy!” Rồi một chị vô gia cư, là thực khách của quán khi còn bụng mang dạ chửa, nay chị vẫn đến quán cùng con với cảm giác như được về chính ngôi nhà của mình. Tạo cho người nghèo niềm tin vào tình người, được đối xử như những người thân trong những năm tháng xa xứ mưu sinh có thể nào là điều không nên? Tặng cho họ sự vui vẻ, niềm tin để tiếp tục vượt qua khó nhọc trong cuộc sống là con cá hay cần câu?

Ai đến quán thường xuyên thì sẽ thấy thực khách mới xuất hiện thêm khoảng 25 -30% mỗi ngày, trong khi số suất ăn vẫn ổn định ở mức trên dưới 500 phần/một ngày. Vậy số cũ đi đâu? Phải chăng họ đã âm thầm rút lui để nhường cho người khác?

Và tại sao quán cơm chỉ mở mỗi tuần 3 ngày, mỗi ngày chỉ một bữa trưa mà thôi? Với mặt bằng có sẵn, con người có sẵn, nhiều khi chúng tôi cũng đắn đo muốn mở cửa nguyên tuần khi chứng kiến những ông bà cụ ráng ăn thật nhiều vào bữa trưa để chiều khỏi tốn tiền mua cơm. Dù đau xót trước cảnh đó nhưng chúng tôi đã không làm, mà vận động người khác giúp đỡ những hoàn cảnh cụ thể đó. Nếu làm thì chúng tôi vẫn chọn cách mở thêm quán với mỗi tuần 3 bữa trên địa bàn khác với ý nghĩ mỗi nơi ươm một mầm thiện. Và thực lòng mà nói, ngay từ khi mở quán chúng tôi đã mong một ngày sớm nhất quán cơm không còn vai trò của nó nữa. Đó là khi những người khốn khó đã trở thành khách hàng của những nhà hàng sang trọng, khi cuộc đời của họ đã sang trang với tình thương và những nụ cười.

Những người thực hiện như chúng tôi vẫn thường nói vui với nhau rằng: “Lợi nhuận” từ quán cơm mang lại là trên cả mong đợi! Đó là chuỗi giá trị mà hệ thống quán cơm 2.000 đồng đã mang lại cho xã hội này, giá trị không thể giải bằng bài toán kinh tế. Đó là thêm được nhiều nụ cười trên khuôn mặt của người nhận lẫn người cho. Đó là có một sân chơi cho những bạn trẻ tình nguyện để tương lai họ không bị giam hãm trong lòng vị kỷ. Dù rằng, để có “lợi nhuận” đó chúng tôi đã phải nhiều năm lặng lẽ bước đi trước nhiều “góc nhìn khác”, nhức mình trước những bài viết của một vài nhà báo… trẻ con! Nhưng chúng tôi vẫn làm, vì đơn giản chúng tôi có niềm tin vào lòng nhân áí.

Quán cơm 2.000 đồng của nhóm NTCM mở ra không chỉ để làm no cái dạ dày. Mà nó là cơ hội để những người thực hiện nuôi dưỡng lòng nhân cho đời. Với người nghèo, chúng tôi không chỉ cho họ một bữa ăn mà quan trọng hơn là tặng họ một vài phút được đối đãi tử tế vốn là thứ xa xỉ đối với người yếu thế. Bởi chúng tôi tin rằng chỉ có sự tôn trọng, tình yêu thương thật sự mới gieo được hạt mầm yêu thương ở mảnh đất khô cằn trong những mảnh đời không may mắn.

Còn với những người có khả năng lo một bữa cơm ngoài chợ nhưng vẫn đến ăn cơm 2.000 đồng, chúng tôi xem họ là đối tượng cần phải cưu mang về suy nghĩ chứ không phải áo cơm! Chúng tôi vẫn tiếp đón họ với một hy vọng rằng qua trò chuyện, qua sự tử tế, tôn trọng họ sẽ thay đổi để sống biết chia sẻ hơn.

Điều nhẫn tâm nhất là tác giả nhìn ở góc độ kinh tế để rồi xem những người nghèo khó như thứ ung nhọt cần gạt ra và vứt đi trong xã hội này. Còn về những khía cạnh khác, đã có nhiều bài phân tích, thiết nghĩ tôi không cần phải nói thêm.

Chỉ mong rằng, những quán cơm 2.000 đồng tiếp theo nếu ra đời vẫn giữ được những tiêu chí mà những người đầu tiên tạo dựng ra nó. Và cũng mong rằng, những người làm từ thiện ở VN hãy hợp sức lại để cùng nhau làm tốt hơn. Kiểu nhà nhà làm từ thiện, nhà nhà mở quán cơm là điều không nên… Chúng tôi từng nghĩ, người Nhật nổi tiếng về sự đúng giờ, người Đức nổi tiếng về sự chính xác, vậy tại sao Việt Nam không thể xuất khẩu tình người?!

Kính thưa tác giả Nguyễn Quảng! Chúng tôi vẫn ấp ủ một ngày nào đó trên phần cơm 2.000 đồng cho người nghèo có đính thêm một bông hoa làm từ cà rốt hay cà chua, quán được trang trí đẹp hơn, lại thêm cả nhạc nữa. Và có thể, lại thêm một ly nước ép trái cây... Bởi chúng tôi nghĩ người nghèo cũng có đủ đầy quyền của một con người! Khi đó ông đừng nói chúng tôi lại cạnh tranh với nhà hàng 5 sao nhé!

Trong thế giới muôn màu muôn vẻ của chúng ta, thân phận con người đang được rải đều trên một phổ rất rộng, nhiều kẻ may mắn giàu sang nhưng cũng lắm kẻ bần hàn. Có người vừa sinh ra đôi mắt đã chìm trong bóng tối, có người thất bại liên tiếp dù đã hết sức vươn lên, cũng có người lâm vào cảnh cơ hàn do bởi chính lỗi của họ… Nhưng dù gì đi nữa, một khi họ đang ở trong hoàn cảnh ngặt nghèo, chúng tôi vẫn đi về phía họ.

Càng đến gần chúng tôi càng thấy, dường như trong những bóng dáng khắc khổ ấy có hình ảnh của cha, mẹ, anh chị em và con cái chúng tôi. Càng đến gần chúng tôi càng nhận ra rằng để giúp đỡ họ, một nhóm nhỏ như chúng tôi là không thể làm nổi.

Trang web Người Tôi Cưu Mang được lập ra là để quy tụ nhiều người cùng chung ý nghĩ giúp người. Quán cơm 2.000 đồng lập ra đã tập họp được những trái tim biết yêu thương và sẵn lòng chia sẻ, ai cũng muốn góp bàn tay nhỏ nhắn của mình để lan tỏa tình thương, lan tỏa lòng nhân ái.

Bài viết của tác giả Nguyễn Quảng tất nhiên không thể lay chuyển quyết tâm của những người đang có niềm tin vào lòng tốt của con người, nhưng nó có thể gây hại cho những bạn còn đang phân vân giữa ngã ba đường, khi bước chân chưa dứt khoát tiến về phía của lòng vị tha. Một lực kéo nhỏ thôi cũng làm cho họ đi về phía vị kỷ. Vì thế, tôi nói bài viết này mô tả một góc nhìn của cá nhân và đó là một góc nhìn nguy hiểm.

Và cuối cùng, bằng sự chân thành, tôi kính mời ông Nguyễn Quảng hãy một lần đến quán để chúng tôi được phục vụ.
Thế Anh

Quán cơm 2.000 đồng và góc nhìn...khác 08 09 2013 04:36 #72839

  • ONG GIA
  • ONG GIA's Avatar
  • COM_KUNENA_OFFLINE
  • Điều Phối Viên
  • Điều Phối Viên
  • Tổng số bài viết: 764
  • Số lần được cảm ơn: 8
PHI LÝ XUYÊN TẠC CÔNG LÝ

Xin được cảm ơn tác giả Nguyễn Quảng đã giành không ít thời gian theo dõi, quan tâm, nghiên cứu về hoạt động của quán cơm 2000 đồng do dd NTCM tổ chức. Và cũng qua đó chúng ta thấy được một góc nhìn mới về Quán cơm 2000 đồng.

Người xưa đã dạy “sự thật thì không thay đổi nhưng nó đúng hay sai là do mỗi người một cách nghĩ”. Bằng một loạt những luận điểm, lý lẽ sắc sảo, lập luận chặt chẽ và logic với những minh chứng, ví dụ đưa ra có thể cho rằng tác giả cũng là một bậc thầy về lý luận dưới góc độ của cái nhìn mang tư duy được mất, hơn thua trong lĩnh vực kinh tế.

“Về mặt kinh tế, rõ ràng khi quán 2 nghìn bán được 1 suất cơm, đâu đó ở thành phố, một quán cơm bình thường sẽ ế một suất cơm.” Có lẽ chắc đã biết rồi nhưng vẫn xin được nhắc lại cho tác giả nhớ và rõ hơn đó là NTCM mở quán cơm 2k không phải vì mục đích kinh tế để tránh cho tác giả cố tình hiểu nhầm gọi những người chủ quán cơm là “chủ thầu ăn mày”

Trong bài viết cuả mình Nguyễn Quảng có viết “Thầu ăn mày nghĩa là một anh nuôi độ chục trẻ nít. Anh ta trả cho bố mẹ lũ trẻ một khoản tiền để đưa các em lên thành phố làm ăn mày, với nhiệm vụ mỗi ngày phải nộp số tiền ăn xin được. Giờ anh lùa chúng vào quán cơm 2 nghìn, trước anh trả 200 nghìn cho 10 xuất cơm (mười em), giờ anh chỉ phải trả có 20 nghìn. Anh đã giàu lại càng giàu!”

Điều đó có nghĩa là tác giả cố tình cho rằng việc mớ quán cơm 2k là để thu lợi cho một cá nhân hay một tổ chức nào đó. Nhưng xin được thưa với tác giả rằng có lẽ tác giả được sống trong một cuộc sống mà xung quanh đâu đâu người ta cũng nhìn nhau bằng sự tính toán được gì, mất gì. Trong một hiện tại mà chỉ có làm mới có ăn không hề có sự sẻ chia, giúp đỡ cho nên khi thấy quán cơm 2k mở ra và đi vào hoạt động thì ngay lập tức tâm lý, suy nghĩ đó có từ lâu rồi nay lại bùng phát lên và bắt đầu cố tình bóp méo sự thật.

“Người ăn mày cũng không vui đâu. Họ đi ăn mày cả ngày rồi. Giờ lúc ăn vẫn phải ăn mày.” Xin được hỏi tác giả trong suy nghĩ của ông nếu như thế thì người ăn mày suốt đời chỉ là ăn mày phải không?

Xin được mời tác giả bớt chút thời gian vàng ngọc của mình hay bỏ ra mọt chút thời gian để cố tình tìm cách bóp méo tình người của quán cơm 2k để đến tận nơi thưởng thức 1 suất cơm 2k của NTCM. Nhân viên quán cơm sẽ đảm bảo răng mọi người sẽ được tiếp đón như những khách hành thực thụ, có trật tự, thứ tự trước sau. Họ được đối xử công bằng, bình đẳng được phục vụ tận tình và chu đáo. Và Tôi sẽ đảm bảo rằng chỉ 3 lần tới đây thôi nếu như tác giả học cao, lòng rộng sẽ chẳng nỡ để mất một suất cơm 2k cho một trẻ em lang thang cơ nhỡ, một cụ già bán vé số, một chị công nhân dọn rác ven đường...

Đến quán cơm 2k tác giả sẽ thấy được dòng chữ “Tin vào lòng nhân ái” nhưng tôi chắc rằng tác giả sẽ không tin và sẽ tin vào lợi ích 100%. Đến quán cơm dù bất kỳ ai già trẻ, gái trai..đều không có sự phân biệt (Nụ cười cho đi – niềm vui ở lại ; tình thương trao đi – tình người còn mãi). Nói điều này có lẽ tác giả Nguyễn Quảng sẽ khó hiểu bới nó là khái niệm gần với DD, với khách hàng quán cơm nhưng lại xa không thấy hết trong tầm cao của tác giả.

“Tôi đánh giá cao lòng nhân đức của các vị mạnh thường quân và lòng hảo tâm của họ để duy trì quán cơm 2 nghìn, nhưng bỏ đồng tiền chỉ để lương tâm thanh thản mà không quan tâm rằng liệu đồng tiền đó có giúp được cho bà con nghèo hay không, đây là điều khiến tôi băn khoăn hơn cả.” Thay lời cho những hoàn cảnh khó khăn xin được cảm ơn sự “băn khoăn” Nguyễn Quảng nhưng giá như chút thời gian băn khoăn đó mà tác giả giành ra để quan tâm, chia sẻ với họ sẽ tốt hơn rất nhiều là băn khoăn vì suất cơm 2k khong mang lại gì cho họ.

Xin được thưa với tác giả của bài viết là: Đến với nhau bằng cái gì sẽ kết thúc bằng cái đó, Quán cơm 2k bán cho họ giá 1 suất cơm là 2000 đồng nhưng cái lớn hơn, cao hơn, đẹp hơn đó là tình người. Khi họ thực sự là những mảnh đời rất cần sự sẻ chia, lắng nghe, quan tâm thì tình yêu thương và lòng tự tọng đối với họ còn quan trọng hơn nhiều so với 1 suất cơm. Bán cho họ một suất cơm là gieo cho họ niềm tin vào tình người, vào cuộc sống vào sự tốt đẹp trong cách đối nhân xử thế giữa con người với nhau.

Và như vậy vì mục đích kinh tế và lợi nhuận tác giả Nguyễn Quảng sẽ tiếp tục phản ứng, bóp méo công lý tình người mà dd đang lan tỏa lòng nhân ái. Nguyễn Quảng thân mến - tác giả không ủng hộ, không đóng góp gì cho quán cơm cũng là lẽ thường nhưng xin đừng xuyên tạc, chống phá, phản bác giá trị nhân văn của nó. Và xin mời tác giả nếu có dịp hãy đến thưởng thức quán cơm 2k của chúng tôi.

Trường Giang

Quán cơm 2.000 đồng và góc nhìn...khác 08 09 2013 05:21 #72840

  • nguoithuhaiba
  • nguoithuhaiba's Avatar
  • COM_KUNENA_OFFLINE
  • Thành viên
  • Thành viên
  • Tổng số bài viết: 13
  • Số lần được cảm ơn: 0
hình như không phải quán cơm 2000đ này...
có bao nhiêu quán cơm 2000đ ở vn nhỉ

khampha.vn/toi/chu-tiem-com-2000-dong-du...-doan-c8a117737.html

Quán cơm 2.000 đồng và góc nhìn...khác 09 09 2013 13:54 #72884

  • love_noborder
  • love_noborder's Avatar
  • COM_KUNENA_OFFLINE
  • Thành viên tích cực
  • Thành viên tích cực
  • Tổng số bài viết: 352
  • Điểm khen ngợi: 1
  • Số lần được cảm ơn: 41
Cảm ơn bác Thế Anh đã có bài viết rất chân thành, sâu sắc và thấm thía tình người.
Chúng ta làm việc bằng cả trái tim, xuất phát từ tình người, còn việc đúng sai, phải trái thế nào thì thời gian sẽ trả lời, xã hội sẽ phán xét.
Thật ra, học giả Nguyên Quảng đáng thương hơn là đáng trách. Thật đáng thương cho \"học giả \" Nguyễn Quảng về sự đói rách tâm hồn, sự nghèo túng lòng nhân ái và sự thiếu thốn lương tri của một con người....

Quán cơm 2.000 đồng và góc nhìn...khác 10 09 2013 14:27 #72942

  • My Darling
  • My Darling's Avatar
  • COM_KUNENA_OFFLINE
  • Thành viên rất tích cực
  • Thành viên rất tích cực
  • Một Thời Để Nhớ
  • Tổng số bài viết: 2041
  • Điểm khen ngợi: 2
  • Số lần được cảm ơn: 291
Ở Diễn đàn vozforums đã comment về bài này đến 9 trang rùi . Cả nhà theo dõi nhé .
Quán cơm 2000đ và góc nhìn .........mù màu

Quán cơm 2.000 đồng và góc nhìn...khác 12 09 2013 23:59 #73031

  • ONG GIA
  • ONG GIA's Avatar
  • COM_KUNENA_OFFLINE
  • Điều Phối Viên
  • Điều Phối Viên
  • Tổng số bài viết: 764
  • Số lần được cảm ơn: 8
mọi người có thể đọc thêm thông tin ở đây.

hn.24h.com.vn/tin-tuc-trong-ngay/com-200...ieng-c46a570547.html

Quán cơm 2.000 đồng và góc nhìn...khác 01 11 2013 05:36 #74599

  • samac
  • samac's Avatar
  • COM_KUNENA_OFFLINE
  • Thành viên
  • Thành viên
  • Tổng số bài viết: 77
  • Số lần được cảm ơn: 1
Hai đứa bé đứng lấp ló ngoài quán cơm 2k. Con bé có vẻ ngại ngùng hơn, nó quay người định đi thì thằng bé kéo lại: Sao thế?

Tao, tao không có tiền.

Tao còn. Thằng bé lục túi và bàn tay lem luốc chìa ra tờ 2000 nhàu nhĩ. Nó hơi ngần ngừ, 2000 được 1 suất cơm thôi. Chợt mắt nó sáng lên.

Trong góc quán, nó đang sớt 1 nửa phần cơm cho con bé, nháy mắt: chút nữa mình xin cơm thêm.

Chợt một phần cơm chìa ngay trước mặt hai đứa: Đây, anh trả tiền rồi. Đôi mắt anh bán cơm cười sau lớp khẩu trang.
  • Trang:
  • 1
Moderators: -TrườngGiang-Sẻ Chia
Thời gian tải trang: 0.073 giây
Powered by Kunena Forum